Nhiễm độc máu là tình trạng ô nhiễm của môi trường bên trong của cơ thể, do tạp chất trong dòng máu sinh ra từ thực phẩm không phù hợp và ở mức độ ít hơn từ các nguồn khác.
Các căn bệnh của xã hội hiện đại trong một số trường hợp bắt đầu trước khi sinh ra do sự suy dinh dưỡng và nhiễm độc của người mẹ mang thai. Từ khi sinh, chúng xuất hiện như là kết quả có thể dự báo được ở người bình thường và rất phổ biến. Chúng thường được coi là phần ít nhiều bình thường của sự sinh tồn của con người. Hậu quả bắt đầu với nhiều bệnh lây truyền hô hấp nhẹ, tới sâu răng, thỉnh thoảng bị cúm, gầu, trứng cá, táo bón và nhiều bệnh khác. Khi mọi người lớn hơn thì các vấn đề rắc rối càng gia tăng, chẳng hạn như căng thẳng và đau đầu trước kỳ kinh ở phụ nữ, tăng dần huyết áp, nhu cầu cần đeo kính, các vấn đề về lưng và nhiều triệu chứng khác. Từ giai đoạn này, chỉ một bước ngắn tới bệnh thấp khớp, tiểu đường, các bệnh tim mạch và tiêu hóa, u, sỏi mật, sỏi thận, bệnh đường ruột, bệnh tăng nhãn áp, cuối cùng bệnh đục thủy tinh thể, rối loạn tiền liệt tuyến, loãng xương, lão hóa, bệnh mất trí, nếu bệnh tim, đột quỵ hay ung thư chưa chiến thắng người bệnh. Chúng chỉ là những căn bệnh phổ biến nhưng chúng đều là bệnh suy dinh dưỡng gây ra bởi tình trạng nhiễm độc máu, chúng là triệu chứng của máu nhiễm độc. Tình trạng nhiễm độc máu là căn bệnh thực sự.
Biểu hiện khác nhau của bệnh tật, phần lớn bắt nguồn từ chế độ ăn, thay đổi theo bản chất của sai lầm dinh dưỡng. Vì thế, mỗi nước và cộng đồng khác nhau thể hiện mô thức bệnh tật thay đổi theo truyền thống ăn và các thói quen sống khác. Tuy nhiên, ở các nước phương Tây, đã từng có sự khác biệt giữa cái gọi là bệnh của sự giàu có và bệnh thiếu hụt phổ biến ở người nghèo. Hiện nay, sự khác biệt này mới biến mất do tình hình tài chính cải thiện của tầng lớp người nghèo. Giờ đây, mọi người có thể thưởng thức đồ ăn siêu thị phương Tây và cùng mắc bệnh của sự giàu có.
Tóm lại: nhiễm độc máu = tạp chất trong máu và sự thiếu máu
bệnh tật = rối loạn chức năng bình thường của cơ thể
Tại sao con người bị ốm và động vật hoang dã thì không?
Công thức: nghệ thuật nấu nướng + khoa học hóa học và y học = tình trạng nhiễm độc máu và bệnh của xã hội hiện đại.
Thực phẩm không phù hợp, mặc dù duy trì sự sống, nhưng lại cùng lúc phá hủy sức khỏe do nó không cung cấp sự sống và ngoài ra cung cấp trực tiếp hay gián tiếp các chất độc vào máu. Vì thế, hệ tiêu hóa bị quá tải liên tục và môi trường bên trong liên tục ở trong trạng thái nhiễm độc, mức độ phụ thuộc vào sinh lực của các cơ quan bài tiết. Cách cơ thể bị suy yếu và các triệu chứng suy yếu biểu hiện phụ thuộc vào mức độ và bản chất của tình trạng nhiễm độc.
Bởi vì, có rất nhiều thay đổi trong bản chất và mức độ nhiễm độc máu, nên có rất nhiều triệu chứng. Điều này giải thích tại sao có quá nhiều loại bệnh mà bác sỹ phải cố nhớ tên của chúng vì niềm tin sai lầm rằng mỗi triệu chứng đại diện cho một căn bệnh khác nhau.
Hiện nay, tất cả các chủng tộc người có xu hướng ốm yếu, một số nhiều hay ít hơn những người khác. Lý do đơn giản là con người mọi nơi thay đổi cách này hay cách khác thực phẩm tự nhiên – hầu hết do nấu chín – và thường ăn thực phẩm hoàn toàn không thực sự phù hợp cho cơ thể, ngoài các thói quen gây hại khác của họ.
Chế độ ăn truyền thống phương Tây, đó là giàu chất béo, đạm, cholesterol, muối, đường, gia vị và nhiều thứ khác. Chế độ ăn này chứa nhiều dinh dưỡng nhưng sai về tỷ trọng. Có quá nhiều thực phẩm nấu chín và lượng cũng quá nhiều. Chế độ này đánh đổi bởi hệ tiêu hóa phải thực hiện nhiệm vụ phá vỡ và hấp thụ thực phẩm một cách khó khăn, cùng với đó là các chất thải độc hại quá nhiều. Do đó, bất kể chế độ ăn nào thì khoảng thời gian khỏe mạnh, tuổi thọ phụ thuộc vào thời gian chức năng của các cơ quan quan trọng của cơ thể có thể được duy trì. Tất cả các hình thức của sự sống phản ứng với thực phẩm phi tự nhiên theo cách giống nhau. Ngựa ăn lúa mạch và rơm sẽ duy trì sức khỏe và sống trong 25 năm nhưng với đồng cỏ tự nhiên sẽ duy trì sức khỏe tốt hơn và sống 50 năm. Tương tự, chó và mèo chỉ ăn thực phẩm đóng hộp và chế biến chẳng bao giờ có sức khỏe tốt nhất hay sống lâu như khi chúng ăn toàn thịt sống.*
* Một ví dụ về cách thực phẩm không phù hợp do mèo mẹ ăn có thể gây sự thoái hóa về thể chất và tinh thần cho con của nó được thực hiện bởi Francis M. Pottenger bác sỹ của California. Bác sỹ Pottenger đã thực hiện thử nghiệm cho 900 con mèo trong 10 năm từ năm 1932-1942. Ông đã ghi nhận cách sự thiếu hụt dinh dưỡng liên tục xảy ra trong động vật thí nghiệm bằng công thức ăn khoa học, chế độ ăn được cho là phù hợp hoàn toàn chứa một số thực phẩm nấu chín.
Trên một chế độ ăn gồm thịt sống và sữa tiệt trùng hay thịt chín và sữa thô, sức khỏe của mèo thoái hóa, mặc dù mèo ăn thịt sống và sữa thô duy trì sức khỏe hoàn hảo. Con của những mèo mẹ bị bệnh yếu và ngoại hình biến dạng hay quan tâm quá đến giao hợp, và những chú mèo con lớn tới tuổi trưởng thành sinh ra nhưng chú mèo chết non hay thể trạng yếu. Không còn thế hệ của những chú mèo yếu bởi vì thế hệ này thậm chí không thể sinh sản.
Khi những chú mèo thế hệ thứ hai được ăn bằng chế độ ăn thô, sức khỏe của chúng cải thiện và sinh ra con cái khỏe mạnh. Tuy nhiên, bác sỹ Pottenger báo cáo rằng ngay cả chế độ ăn phù hợp, phải mất 4 thế hệ thì nhóm mèo này mới trở nên hoàn toàn khỏe mạnh bình thường trở lại.
Pottenger ghi nhận rằng khi mèo được ăn sữa thô từ bò ăn thực phẩm khô thay vì sữa thô từ bò ăn tươi thì chúng bị thoái hóa tương tự mèo ăn sữa tiệt trùng (tham khảo Những chú mèo của Pottenger, một nghiên cứu về Dinh dưỡng, Quỹ Price Pottenfer, La Mesa, California.)
Cấc chất độc sinh ra trong cơ thể từ chế độ ăn tốt nhất như là sản phẩm phụ tự nhiên của quá trình trao đổi chất bình thường, và được loại bỏ dễ dàng bởi các cơ quan bài tiết mà không tốn năng lượng. Chất độc gây hại dẫn đến sự thoái hóa sớm và bệnh tật là các chất độc từ chế độ ăn sai lầm. Chúng không phải là hóa chất từ phụ gia và thuốc trừ sâu… trong thực phẩm lúc bắt đầu, mà chúng thực sự được sinh ra bên trong cơ thể như là sản phẩm phụ của cơ thể để tạo ra dinh dưỡng tinh khiết từ vật liệu tạp. Các hóa chất con người tạo ra trong thực phẩm không mong muốn và có thể gây hại ở mức độ nào đó nhưng chúng gây hại ít hơn nhiều so với tình trạng nhiễm độc cơ thể tạo ra.
Các chất độc là sản phẩm của quá trình trao đổi chất bình thường xuất phát từ hai nguồn:
- Các sản phẩm phụ không mong muốn của chức năng tiêu hóa từ thực phẩm tự nhiên là ít và dễ được bài tiết qua thận và nước tiểu.
- Sản phẩm thải của các tế bào của cơ thể được vận chuyển ra trong dịch bạch huyết và máu được bài tiết qua thận (nước tiểu), phổi (các bon dioxide) và làn da (mồ hôi).
Các chất độc bất thường gây ra bệnh tật khi chúng gây quá tải gan, thận, làm ô nhiễm máu và môi trường bên trong là:
- Sản phẩm phụ không mong muốn của các chức năng tiêu hóa (như mục 1 ở trên), trừ số lượng lớn và tác động cao hơn do cấu trúc phân tử phức tạp hơn của thực phẩm nấu chín, dư thừa đạm…
- Các chất không tiêu hóa hết vào mạch máu trực tiếp từ hệ tiêu hóa chẳng hạn như chất béo, cholesterol, phân tử đạm, muối, gia vị…. Chúng không chỉ gây nhiễm độc máu mà làm máu nhớt, cản trở quá trình tuần hoàn.
- Các chất độc từ răng nhiễm trùng, thủy ngân từ trám hỗn hống (trám răng).
- Các hóa chất trong thực phẩm, cồn, thuốc lá và nước (flo và clo ở mức độ dùng phổ biến trong nước máy, độc hại và ức chế hệ miễn dịch. các khoáng chất như đồng và chì từ ống nước)
- Thuốc tây y các loại.
- Các hóa chất hóc môn gây ra stress.
- Cuối cùng và có lẽ nguy hiểm nhất, nhiều a xít và chất độc sinh ra trong đại tràng bởi sự thối rữa vi khuẩn của thực phẩm không tiêu hóa hết của thức ăn chín, giàu chất béo, giàu đạm ngấm vào máu trong nước hấp thụ lại từ đại tràng vào hệ tuần hoàn.
Chúng ta có thể thấy rằng tùy thuộc vào loại thực phẩm ăn hàng ngày, tình trạng nhiễm độc bên trong cơ thể có thể thay đổi trong thời gian ngắn. Sự thay đổi từ mức độ bình thường an toàn đến mức độ đủ cao để gây rối loạn các chức năng của cơ thể theo nhiều cách khác nhau, gây quá tải các cơ quan và cuối cùng gây ra tử vong bởi sự phá hủy chức năng của cơ thể. Do đó, chất lượng sự sống và độ dài của nó có thể thay đổi từ 0 đến có lẽ 120 năm tùy thuộc vào mức độ nhiễm độc được phép tồn tại trong môi trường bên trong của cơ thể.
(Tổng hợp từ nhiều nguồn Bùi Trần Trung, còn tiếp)